Rõ ràng mình nàng ở trong phòng trắng nhỏ không một bóng người, chợt nàng bị người bắt được, nắm trong lòng bàn tay.
Cục bông Ylang suýt hét ầm lên.
Nhưng nàng lập tức ngửi thấy mùi hương quen thuộc.
Mùi hương lạnh nhàn nhạt, như sen đen chôn dưới băng tuyết.
Là… hắn ư?
Hắn vào được lúc nào vậy? Theo hầm trộm sao?
Nàng ngạc nhiên dịch mắt, muốn thò mắt ra từ khe hở.
Nàng lập tức phát hiện không đúng.
Đây không phải tay của nàng.
Nó không có màu khác, bàn tay rất lớn, đốt ngón tay thon dài, là một cái tay của đàn ông.
Hơn nữa, một lực lượng kỳ dị làm lòng người kinh hãi khiến nàng bị cái tay này khống chế tuyệt đối. Nàng cơ bản không thể kéo mình thành sợi dây, chạy ra lòng bàn tay của hắn.
Cái tay này kéo nàng hai cái, sau đó thuận tay cuốn cái đuôi của nàng quanh đầu ngón út.
Ylang: “…”
Tay theo chủ nhân ư? Việc này khiến nàng hoàn toàn an tâm.
Nàng không sợ nữa.
Nhìn màu da của nó, nàng đã hiểu sự biến mất thần bí vừa rồi là như nào.
Nó có màu giống hệt thạch cao, chỉ cần nó nằm yên không nhúc nhích, không ai có thể tìm ra cái tay này từ đống cánh thiên sứ và mặt Thánh Tử kia.
“Thật tốt quá, mình tìm được rồi!” Nàng vui mừng dùng lông cọ xát nó.
Nó giơ ngón trỏ, đánh mạnh phần trên hai mắt của nàng.
Ylang không có thể biến hình, bị nó gõ làm sững sờ.
Thân thể này rơi từ mấy vạn thước trên không trung xuống cũng không đau. Nhưng bị nó gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trao-doi-than-the-cung-than-bong-toi/904079/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.