Ylang nhìn chỗ Ma Thần biến mất.
Vừa rồi hắn lách trong chăn của nàng, mặt dán mặt.
“Mình đỏ mặt ư…” Nàng ngồi xuống, sờ đôi má.
Vừa tỉnh ngủ, cả người đều nóng hầm hập.
Nàng nghiêng đầu nghĩ.
À đúng rồi, đêm qua hắn ôm cục bông chìm vào giấc ngủ, khi hừng đông khôi phục thân thể, hai người vốn nằm trong cùng một cái chăn, khoảng cách gần chút cũng không có gì sai. Không sai, chính là như vậy. Việc này có gì phải xấu hổ chứ?
Nàng đặt chăn quạ nhung lên đùi, vùi mặt đi vào.
“Không muốn rời giường, còn muốn ngủ tiếp trong chốc lát…”
Đáng tiếc hôm nay là thứ ba, phải đi học.
Ylang híp mắt, mặc trạng thái mơ màng của mình, không cam lòng xuống dưới tầng rửa mặt.
Trong phòng bếp bay ra một mùi hương, nàng nhìn thì hoá ra là Nicole đang làm bánh rán. Bà vừa đảo chảo, vừa ngâm nga bài hát, thoạt nhìn tâm trạng không tệ.
“Vạn vật cùng sống nương vào… Ánh sáng tinh khiết chí cao…”
Ylang nghe thấy giai điệu quen thuộc, đột nhiên giật mình, tỉnh táo lại.
Nicole đang ngâm nga thánh ca.
Ma Thần đã từng ác ý nói với nàng, lời thề Ánh Sáng thật ra chính là lời hiến tế.
“Mẹ! Dừng lại!” Dưới tình thế cấp bách, giọng của nàng cao hơn bình thường.
Nicole bị doạ nhảy dựng: “Con bị mộng du à! Ylang Lynn”
Ylang trừng mắt về phía mẹ của mình: “Mẹ đừng lại hát cái này, về sau cũng đừng hát!”
Nicole bỏ bánh rán trong nồi vào trong mâm.
Bà vừa cất tạp dề bên hông, vừa bất mãn nói: “Thì thế nào, thì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trao-doi-than-the-cung-than-bong-toi/904076/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.