Ma Hữu hít sâu một hơi, căng thẳng đi về phía chị ấy: "Chào cô, cô còn nhớ tôi không? Tuần trước chúng ta từng gặp ở cục thủy điện..."Tất Phương bình tĩnh gật đầu, không mặn không nhạt nói một câu: "Chào mừng tới thôn Ngô Đồng dạo chơi."Bên tai Ma Hữu toàn là tiếng tim đập kịch liệt của mình, anh ta không dám nhìn thẳng vào hai chân của Tất Phương, đôi mắt đó thực sự quá đẹp, đẹp tới mức không giống con người.
Anh ta nhìn sợi tóc trên vai chị ấy, lắp ba lắp bắp nói: "Ừm, cảm ơn...phải rồi, tôi tên Ma Hữu, Ma trong bánh quai chèo, Hữu trong che chở...vẫn chưa biết xưng hô với cô thế nào?""Tôi tên Tất Phương, Tất Phương trong Tất Phương điểu." Chị ấy lê giày đi vào trong thôn: "Anh muốn ăn cá không?"Ma Hữu nhìn con cá trong tay chị ấy, đáy lòng đột nhiên dâng trào một cảm giác hạnh phúc, cá do nữ thần tận tay bắt, có phải còn muốn đích thân xuống bếp không? Cũng quá đức hạnh rồi! Anh ta cười ngốc gật đầu: "Muốn ăn!"*Trong đồng ruộng ở bên khác, Ôn Cố vẫn đang bận làm nông, xới đất, bón phân, tưới nước, trồng từng thứ từng thứ xuống, phải tốn không ít thời gian, vẫn may có Xuân Thập giúp đỡ.
Nếu chỉ có một mình cô, không thể làm xong trong một ngày.
May mà tuy vất vả, nhưng thu hoạch cũng vô cùng khả quan.
Tốc độ sinh trưởng của giống rau siêu cấp nhanh hơn cô dự liệu, mới gieo xuống một tuần, lại có cây đã có thể thu hoạch rồi!Cô bấm tay gõ gõ quả bầu, xác định nó đã chín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tot-nghiep-tro-thanh-thon-truong-lang-du-lich/4618774/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.