Sau
Trong ký túc xá nam đại học Phù Thành, vảy trên thân rắn đen to lớn dần dần mờ đi, biến về làn da của con người, tay và chân cũng khôi phục như bình thường.
“Biến trở lại rồi!” Trâu Duy Duy vui đến phát khóc, “Tôi biến trở thành người lại rồi!”
Trình Hàm giơ ngón cái: “Anh Thẩm ngầu đét!”
Lão tứ rơi vào trầm tư: “Không biết bây giờ con yêu quái kia đã chết chưa?”
Lại Hiển Thanh rất có kinh nghiệm vươn tay: “Không chết thì cũng mất nửa cái mạng.”
Hiện tại đã khôi phục hình người, tiếp tục đợi trong ký túc xá nam cũng không tốt lắm nên Trâu Duy Duy đang định nên rời đi trước, đang định mở miệng thì đột nhiên nghe Trình Hàm kêu lên: “Các cậu mau lên xem hot search Weibo đi! Có người chụp được rồng ở sông Kháng Dương!”
Mấy người khác: ? ? ?
Mọi người nhanh chóng lấy điện thoại mở Weibo lên, phát hiện chỉ trong chốc lát gần như toàn mạng đều chia sẻ cùng một đoạn video.
Video hẳn là do máy bay không người lái quay được, ban đầu là đang quan sát tình huống mực nước trên sông Kháng Dương.
Ống kính hướng từ trên xuống, bắt đầu từ đầu phía nam của cầu Đông Kháng Dương, chầm chậm lướt qua mặt sông.
Trong video, sông Kháng Dương bao la rộng lớn, mặt sông mênh mông khói sóng, bên bờ còn có mấy chiếc phà đang đỗ.
So với con sông lớn, phà chỉ như một giọt nước giữa đại dương, trông nhỏ bé vô cùng.
Khiến cho người ta chỉ cần nhìn thoáng qua đã sinh lòng kính sợ đối với con sông cuồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tot-nghiep-toi-lam-long-vuong/1087797/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.