Leviathan khó thở, suýt thì phun ra một búng máu. 
Cũng may thể chất của hắn còn tốt, nếu không còn chưa đợi tới lúc đánh nhau đã bị tức chết rồi. 
Chẳng thể ngờ được, mấy thằng đệ mà hắn dốc hết sức mang tới Trung Quốc, cẩn thận bồi dưỡng lại có một đứa chẳng những cầm long châu đi chạy trốn, lại còn ở thời khắc quan trọng đi nhận đối thủ làm đại ca. 
Ngay đến con cá voi mặt cú kia cũng không biết biết ơn! Trái lại còn dám trách cứ hắn! 
Biển phương Bắc thật không đáng mà! 
Nếu không phải hiện tại thời điểm không thích hợp, Leviathan chắc chắn sẽ tự mình đi giết mấy con quái vật nước này. 
Sau khi phát tiết tức giận, Leviathan cuối cùng cũng đã bình tĩnh trở lại, lộ ra nụ cười hung ác, nham hiểm: “Đám vô dụng bọn mày có còn nhớ bản thân chúng mày là ác bá của biển không?” 
Mấy con quái vật khổng lồ cả người run rẩy, quái vật xoáy nước lộ ra cái đuôi bị Tiết Trầm xiết đến mức lõm vào, nhỏ giọng nói: “Anh Thẩm còn độc ác hơn tôi nhiều, ngài xem ngài ấy ra tay nặng tới mức nào này.” 
Mấy cái đầu của rắn chín đầu tụ lại bên nhau, cho nhau sự ấm áp: “Chúng tôi cũng không muốn biến thành súp lơ.” 
Diều Diện Kình vẫn cứ không ngừng khóc: “Ác bá ở nơi này còn dữ hơn cả biển phương Bắc, vừa có cá sấu lại vừa có anh Thẩm, tôi muốn về nhà! Ô oa oa oa oa——” 
Tiết Thẩm: “… Đừng gộp tao chung với con cá sấu tinh đó.” 
Diều Diện Kình lập tức mếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tot-nghiep-toi-lam-long-vuong/1087793/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.