Chân tướng sự việc rõ ràng nhưng Mạc Na vẫn cảm thấy vô cùng không thể tin nổi, lúng ta lúng túng nói: “Lúc tôi đi du học ở nước ngoài đã từng gặp rất nhiều người mang tinh thần sính ngoại, không ngờ còn có cả cá mang tinh thần sính ngoại…” 
Quê quán của tên Hồng Thiết Ngư này vốn là ở Bắc Mĩ, là cá nước ngọt sinh trưởng ở Trung Quốc. Thế mà cứ thích dính dáng đến cá Hồi quốc tịch Na Uy, thậm chí còn không muốn thừa nhận mình có huyết thống cá hồi vân. Đúng là một loại cá có tinh thần sính ngoại mà. 
Tiết Thẩm lại không cảm thấy kỳ quái gì lắm: “Yêu tính gần với nhân tính, có người sính ngoại thì sẽ có yêu quái thích nịnh trên nạt dưới.” 
Ở loại trình độ nào đó mà nói thì thật ra yêu quái còn xu lợi hơn cả con người. Dù sao thì nhân loại cũng đã trải qua mấy nghìn năm giáo dục cảm hóa. 
Mà tinh quái thì mặc dù cố gắng bắt chước dung nhập vào nhân loại nhưng vẫn giữ lại rất nhiều bản năng của động vật nguyên thủy. 
Mạc Na nghĩ nghĩ: “Cũng đúng.” 
Hồng Thiết Ngư ở bên cạnh cũng nghe thấy lời của Tiết Thẩm. Hắn liếc mắt nhìn mấy con yêu quái vừa nãy mới đánh hắn kia, ánh mắt xoay tròn nhanh như chớp, tiến lên chắp tay nói: “Tôn giá minh giám, tiểu nhân tiến hóa còn chưa đủ tốt nên chưa thể thoát khỏi thói quen của yêu quái. Nếu ngài không ngại thì thu tiểu nhân bên người, tiểu nhân nhất định sẽ thay đổi triệt để, làm yêu quái Trung Quốc chân chính, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tot-nghiep-toi-lam-long-vuong/1087783/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.