Trưa hôm sau, Tố Liên mới mơ màng thức giấc, cả người đều đau nhất là ở vị trí khó nói kia.
Hức, y hết trong sạch rồi.(〒﹏〒)
“Công tử tỉnh?.” Nô tì bên ngoài nghe tiếng động liền bước vào, gọi y là nương nương thì nghe có vẻ không đúng nên nàng đổi xưng hô thành công tử.
Tố Liên đáp lời nàng, chậm rãi ngồi dậy súc miệng rửa mặt thay y phục. Không thấy hắn đâu, y thở phì ra một tiếng ăn xong liền chạy?!
“Bệ hạ vừa đi bàn chuyện với các đại nhân rồi ạ, chắc chốc nữa sẽ về tới. Công tử dùng bữa nhé?.” Nô tì biết y muốn tìm bệ hạ liền giải thích. Nàng thoạt nhìn còn rất trẻ lại nói năng rất dịu dàng khiến y có ấn tượng rất tốt với nàng.
“Ngươi tên gì thế?.” Tố Liên nói được y muốn ăn cháo gà, sau đó nhìn nàng hỏi dù sao mấy lần ở đây đều là nàng chăm sóc biết tên nàng cũng là việc cần thiết.
“Nô tì tên Ngu Dung, ngài gọi nô tì Tiểu Dung cũng được ạ.” Nàng cúi đầu giữ lễ nghi nói tên mình, không có thái độ khinh thường một nam nhân được phong hậu như y.
“Ngu trong mỹ nhân, Dung trong Phù Dung đúng không?.” Tố Liên nói ra nghĩa trong tên của nàng, cũng không biết cod phải vậy không nhưng quả thật nàng rất hợp với nó. Người rất ưa nhìn, dáng vẻ lại dịu dàng.
“Vâng.” Tiểu Dung cuối đầu đáp, xin lui xuống chuẩn bị bữa trưa cho y.
Cháo gà rất nhanh dọn lên bàn, mùi hương thơm phức từ cháo tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-xuyen-khong-thanh-hoa-sen-trang/3326434/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.