Hôm sau, giữa trưa nắng nóng Tố Liên ở trong cái chậu vừa chật vừa không đủ để "chân" này, y rất bức xúc với cái thời tiết này.
Nóng quá, héo cả sen rồi.
Lại nhìn qua tên trần truồng nào đó đang nghiêm mặc nhìn đóng giấy giấy gì đó, đã nhìn được hơn hai canh giờ rồi còn chưa xong? Tiểu thái giám bên cạnh nhỏ giọng đáp lời gì đó Tố Liên không nghe rõ.
Gì mà "sẽ nhanh hơn" rồi còn "đẹp hơn" còn nữa là "vừa nuôi vừa ngắm được."
Tố Liên: ?
Nói lớn một chút, sen cũng muốn nhiều chuyện cùng.
Một hồi lâu tên biến thái liền chọn ra một bức tranh đưa cho tiểu thái giám dặn dò làm nhanh một chút. Chỉ thấy tiểu thái giám nghe xong liền ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài liền, cũng không biết là đi làm cái gì.
Hừm –----, cuộc sống nơi thâm cung thật tê nhạt, cứ phải vội vàng làm gì sống chậm như y không tốt sao?
"Sen nhỏ." Nam nhân không biết lúc nào đã đứng cạnh Tố Liên, bàn tay thối tha chà sát vào thân sen của y.
Nhột quá, ngươi dám chọc lét ta?
"Hôm nay nóng quá nhỉ? Cánh hoa ngươi đều khô cả." Hắn tỉ mĩ xem xét từng cái cánh hoa của y sau đó kêu người đem nước đến, tự mình dùng tay múc từng chút rắc lên cánh hoa của y.
Oa, mát qua đi.
Đúng là thứ ta muốn.
Không biết vì sao nhưng hôm nay Tố Liên thấy tên trần truồng lại đẹp trai hơn hẳn mọi ngày.
Cuộc sống tẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-xuyen-khong-thanh-hoa-sen-trang/2764608/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.