Gió thổi lồng lộng về kinh thành, đem theo sương gió ngoài dặm Bắc nơi xa.
Trước cổng thành, vạn binh lính đứng thành hàng ngay ngắn, ngàn người dân chờ tiễn biệt Hoàng đế bệ hạ.
Hôm nay, Bạch Truy Thiên đích thân dẫn binh thân chinh xa trường. Bá tánh trong thành nhao nhao đi tiễn hắn, Bạch Truy Thiên người khoác khôi giáp sắt, ngồi trên bắc mã uy nghiêm nhìn vào thành.
"Bệ hạ, người đừng đi."
"Bệ hạ, ngài giữ gìn sức khỏe bình an trở về."
"Ngài nhất định phải thắng trận trở về."
"Bệ hạ, chúng ta chờ ngày trở về."
Không ít bách tính hô to gọi lớn trước cổng thành, thiên tử đích thân ngự giá là chuyện không nhỏ, đặt an nguy của bản thân cùng các binh sĩ trên chiến trường. Làm tăng sĩ khí quân ta đồng thời cũng làm bản thân thêm nguy hiểm.
Bạch Truy Thiên nhìn lại kinh thành một làn cuối sao đó mặc kệ tiếng la thét inh ỏi phía sau quay đầu ngựa đi trước, không quay đầu lại nhìn thêm lần nào nữa rất dứt khoác.
Theo sau Hoàng đế các binh sĩ có cấp vị từ cao đến thấp lần lượt đi theo trình tự, rất quy cũ. Một đoàn người kéo dài miên man nối đuôi đi trên đường, tiến vào chiến trường để giữ nước.
Mà Tố Liên lúc này: (ʘ言ʘ╬)
Mắc chứng gì ngay cả đi đánh trận cũng nhổ ta đi theo!
Ta muốn sống yên ổn!
Vừa thức dậy liền thấy bản thân một lần nữa bị dời nhà, còn được đưa đến chiến trường gió tanh mưa máu nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-xuyen-khong-thanh-hoa-sen-trang/2764597/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.