Quay lại chuyện dịch bên trong doanh, Bạch Truy Thiên vừa ôm mỹ nhân vừa hỏi ý kiến Tố Liên.
"Hừm…trước phải biết rõ nguồn gốc của loại dịch này đã. Ngươi thử kiểm tra thức ăn hay nước uống trong doanh xem có manh mối gì thêm hay không. À, cách ly mấy binh lính bị bệnh ra riêng một nơi đi, rất có thể dịch này sẽ truyền nhiễm đấy. Mời đại phu đến khám cho từng người xem có phải chung một loại dịch hay không, có người nặng có người nhẹ nên ngươi hãy ưu tiên cho người bị nặng được khám chữa trước." Tố Liên nghiêm túc suy ngẫm nêu ý kiến của mình cho Bạch Truy Thiên nghe, thế mà người nào đó ở bên cạnh lại yêu chết cái vẻ chăm chú suy nghĩ vì hắn này của sen nhỏ.
Thấy không có tiếng đáp lại Tố Liên ngẩng đầu nhìn hắn, Bạch Truy Thiên lúc này nhìn chằm chằm vào y hơn nữa trên miệng con treo nụ cười gian tà.
Tố Liên: ∑d(°∀°d)
Ngươi làm ta sợ đó.
Nhận ra bản thân dọa sen nhỏ, Bạch Truy Thiên liền thu nét cười lại quay về bộ dạng quân tử nghiền ngẫm gật đầu khen kế sách tốt. Ôm ôm sen nhỏ vào lòng lắc nghiêng qua đảo lại lòng thầm nhủ quả là sen hắn nuôi, vừa đẹp lại vừa có ích.
Vòng vo một hồi liền qua hai canh giờ, người Tố Liên liền cảm thấy khát nước khô khan. Biết là mình sắp trở về dạng sen nên đưa tay đẩy Bạch Truy Thiên ra chạy đến bên chậu nhỏ. Bạch Truy Thiên một bên chứng kiến quá trình người vừa được hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-xuyen-khong-thanh-hoa-sen-trang/2764587/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.