Trong căn phòng hồi sức, không gian im ắng đến nghẹt thở như muốn nuốt chửng tâm hồn con người vào đáy sâu vô tận.
Lê Vân Vân yên lặng ngồi gọt hoa quả, cô dừng động tác đang làm rồi lại chốc chốc nhìn vào người đàn ông đang nằm hôn mê bất tỉnh ở trên giường. Nếu không phải thiết bị đo nhịp tim kêu “tít… tít” bên cạnh, cô tưởng rằng mình đã rơi vào đáy sâu đó rồi.
Người trợ lý im hơi lặng tiếng đẩy cửa đi vào, anh ta đi lại không phát ra tiếng động, để hộp cơm và chai nước lên đầu tủ rồi quay sang đứng nghiêm chỉnh trước mặt Lê Vân Vân, khẽ gọi một tiếng: “Cô chủ!”
Lúc này cô đã gọt xong đĩa hoa quả, ngẩng đầu lên hỏi người trợ lý.
“Chuyện tôi nhờ vả anh đến đâu rồi?”
“Theo lời dặn của cô, tôi đã tìm được một người thích hợp, mời cô xem qua.”
Anh ta mở điện thoại đưa cho Vân Vân xem, nhìn kỹ hơn một chút cô gật đầu ừ hử.
“Ừ, cậu làm việc năng suất thật đấy. Tìm đúng người tôi cần.”
Trên màn hình điện thoại hiển thị bức chân dung của một cô gái trẻ. Tuy cô gái này không tính là xinh đẹp nhưng ngoài hình ưa nhìn, có thể tạm chấp nhận.
Vân Vân lướt sang trang khác, là sơ yếu lý lịch của cô gái đó.
Tính cách, nghề nghiệp, trình độ học vấn, hoàn cảnh gia đình đều bình thường, không có gì phải bàn.
“Được rồi, cậu dẫn cô ấy tới đây làm việc bắt đầu từ ngày mai luôn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-roi-di-ngay-nao-chong-ho-cung-tim-toi-cua/3075305/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.