"Gần đây vẫn luyện tập, em mệt quá, phải ngủ." Thanh Thứ Tang có lệ giơ điện thoại lên, ngáp một cái.
"Ngủ đi..." Giang Thính Văn nói, "Đặt điện thoại lên tủ đầu giường, anh có thể cung cấp dịch vụ kể chuyện trước khi đi ngủ."
Thanh Thứ Tang không nhịn được bật cười, nói: "Anh còn có thể kể chuyện trước khi ngủ?"
"Ở trước mặt em nhất định cái gì cũng phải biết." Giang Thính Văn đáp.
Thanh Thứ Tang cảm thấy buồn ngủ, nghe vậy nhắm mắt lại, nói: "Vậy anh kể đi."
......
Bọn họ nói chuyện cả đêm, Thanh Thứ Tang cũng không biết mình ngủ từ khi nào, hình như vừa nghe Giang Thính Văn nói vài câu đã ngủ rồi.
Sau khi tỉnh dậy, Thanh Thứ Tang nhìn điện thoại đã sập nguồn một lời khó nói hết.
Hôm qua cậu quên sạc điện thoại trực tiếp hết pin.
Thanh Thứ Tang vội vàng nạp điện để nó kéo dài cuộc sống, phòng ngừa bỏ lỡ công việc.
Mà may mắn thay, không có việc gì ngoài ý muốn xảy ra.
......
Giang Thính Văn nói giữa trưa hắn sẽ đến, Thanh Thứ Tang xuống dưới lầu trước, lên xe ở chung với mọi người một lúc.
Lúc không gặp nhau, Thanh Thứ Tang nhớ tới ngày đó không có tiền đồ mà cảm thấy xấu hổ, ai ngờ sau khi gặp, Giang Thính Văn ngoại trừ dỗ dành cậu chỉ cẩn thận hôn cậu, Thanh Thứ Tang xấu hổ đến nỗi muốn tìm một chỗ chui vào tiếc là không có.
Còn chưa kịp hưởng thụ cảm giác được nâng niu đã phải tách ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-doi-cong-anh-ta-dien-roi/2584678/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.