Trong ánh sáng mờ nhạt, Thanh Thứ Tang cảm thấy vô cùng ngột ngạt.
Cậu muốn chạy, nhưng tay Giang Thính Văn nắm eo cậu rất chặt, giống như đang ngăn cản cậu chạy trốn.
Nhưng mà có chút kích thích... Không biết diễn tả thế nào.
Thanh Thứ Tang không muốn nói đùa cậu yêu tất cả đồng đội như trả lời MC trên sân khấu.
Đối mặt với Giang Thính Văn, cậu thậm chí không muốn đùa giỡn một chút nào.
Nó rất kỳ lạ...
Rõ ràng bây giờ cậu vẫn còn sợ hãi.
“Hả?” Giọng điệu Giang Thính Văn có chút khó hiểu, hỏi: “Không học sao?”
“Vâng…” Thanh Thứ Tang lo lắng nắm lấy vạt áo Giang Thính Văn, vò đến nhăn nhúm, ngước mắt lên, nhỏ giọng nói: "Vì sao phải học?"
Giang Thính Văn: "Không có lý do gì cả."
"Vậy anh muốn hung dữ với em sao?" Thanh Thứ Tang hỏi, trong mắt dường như có ánh sáng vụn vặt lóe lên.
Giang Thính Văn mím môi, đôi mắt nhìn thẳng vào biểu cảm nhỏ bé của Thanh Thứ Tang ngay cả mắt cũng không chớp.
Hắn không nói gì...
Nhưng sự im lặng này đặc biệt giống như sự đồng tình vào lúc này.
Thanh Thứ Tang nhẹ nhàng di chuyển tay xuống, đặt lên cánh tay Giang Thính Văn đang đặt trên eo cậu, lại dùng tí sức, chất lỏng trong suốt trong nháy mắt rơi xuống.
Không biết có phải do uống rượu không, cũng không biết đầu óc Thanh Thứ Tang lúc này có tỉnh táo không.
Cậu bật khóc, thì thầm: "Vậy thì, bây giờ em bắt đầu khóc, anh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-doi-cong-anh-ta-dien-roi/2584662/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.