"Trứng thối nhỏ" Thanh Thứ Tang nghe thấy xưng hô này giống như không thể tin nổi có chút lùi lại.
Cậu trừng mắt nhìn thẳng Giang Thính Văn, tiếp tục dùng tay véo hắn không thương tiếc, tố cáo: "Anh còn mắng em nữa."
"Không có." Giang Thính Văn.
Đồng thời cổ tay vừa động cầm bàn tay đặt bên hông mình, so với tay hắn rõ ràng tay cậu nhỏ hơn một chút, mười ngón tay đan vào nhau, đem da thịt của mình giải cứu, "Đây là tên thân mật anh đặt cho chồng nhỏ."
Thanh Thứ Tang không phục: "Tên thân mật là kẻ xấu."
"Là trứng thối nhỏ." Giang Thính Văn sửa lại.
"Hừ..." Thanh Thứ Tang dùng sức rút tay mình từ tay đối phương ra, không rút ra được, tức giận nói, "Vậy anh là gì?"
Giang Thính Văn: "Trứng thối lớn..."
"Ồ..." Thanh Thứ Tang chịu thua, cũng thoải mái. Hài lòng nói: "Ngủ..."
Giang Thính Văn xoa đầu cậu, một lần nữa ôm cậu: "Được..."
"Ngủ ngon, chồng nhỏ."
......
Tháng ngày gần đây trôi qua không tệ, tương đối thoải mái, tâm trạng thông thuận, Thanh Thứ Tang biết mình muốn gì, lúc này cũng đang hành động.
Nhưng ở chung với Giang Thính Văn phải có thể lực tốt, trước khi ngủ cậu theo bản năng không muốn nâng cao trình độ huấn luyện của mình? Bằng không mỗi lần đều bị làm đến chân mềm không đứng dậy được quá mất mặt.
Chua chát, mệt mỏi, kiệt sức... Thanh Thứ Tang nhắm mắt lại trong một thời gian ngắn cảm nhận bóng tối vô biên.
Cũng không ngột ngạt, nó bồng bềnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-doi-cong-anh-ta-dien-roi/2584645/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.