"A a a Đình Ngọc vì sao anh không đến cứu em!"
"Đi rồi, nhỏ giọng một chút."
"Ah ah em! Đã! Chết rồi!"
"Oa..." Cách vách thật sự quá ồn ào, chỉ chốc lát sau Tống Từ Xướng bắt đầu ô ô lăn lộn trên giường khóc rống, lại chết thêm một ván.
Cậu chàng muốn báo cáo treo cổ đối phương, nhưng một giây sau đã đầy máu sống lại. Cậu chàng đảm nhận vai trò cao giọng trong nhóm, khả năng giọng xuyên thấu có thể tưởng tượng được. Biệt thự cách âm tốt thế nào cũng không chịu nổi tiếng gào thét như vậy. Âm thanh rất rõ ràng đi vào màn đêm.
Nhưng tuy là thế, Thanh Thứ Tang vẫn nghe thấy tiếng tim đập của mình. Ngay bên tai, thình thịch vang lên, gần như muốn phá vỡ lồng ngực nhảy ra để người ta xem.
Cậu còn cúi đầu nhìn Giang Thính Văn, bàn tay buông xuống bên giường vô thức khẽ co tròn, còn đem ga giường nắm đến nhăn nhúm.
Màu sắc của móng tay bởi vì dùng sức mà biến thành màu hồng, một giây sau khi buông ra, màu sắc kia trong nháy mắt lại bị màu đỏ thay thế.
"Không Tang." Giang Thính Văn nghe thấy tiếng la hét.
Thanh Thứ Tang không nói gì, chỉ trực tiếp cúi đầu hôn lên môi Giang Thính Văn. Người sau sững sờ một lát, sau đó mạnh mẽ đưa tay giữ chặt gáy Thanh Thứ Tang. Bàn tay to lớn dùng lực rất mạnh, Thanh Thứ Tang trực tiếp trượt xuống mép giường nhào vào trong ngực Giang Thính Văn.
Giang Thính Văn đem người hung hăng đè xuống, Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-doi-cong-anh-ta-dien-roi/2584628/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.