Kiều Tịch sống hạnh phúc ở Lục gia, ban ngày, cô sẽ nói chuyện phiếm với mẹ Lục Hoặc, Thi Uyển Uyển.
Hai người dường như có vô số chủ đề để nói, đặc biệt khi nhắc tới Lục Hoặc, Thi Uyển Uyển nói cho Kiều Tịch một ít chuyện về thời thơ ấu của Lục Hoặc.
Thi Uyển Uyển còn lấy nhiều ảnh Lục Hoặc hồi nhỏ cho Kiều Tịch xem, bà rất yêu con trai, thích dùng máy ảnh để ghi lại từng khoảnh khắc của Lục Hoặc từ nhỏ đến lớn.
Kiều Tịch đã từng nhìn thấy dáng vẻ Lục Hoặc lúc bé, cũng biết anh có bao nhiêu đáng yêu, nhưng cô chưa bao giờ Lục Hoặc nhỏ lớn lên trong tình yêu của cha mẹ.
Trong bức ảnh, cậu bé Lục Hoặc đứng trước bánh kem, gương mặt trắng nõn, hai mắt nhắm nghiền, chắp tay trước ngực ước, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc khiến người ta hận không thể giúp anh thực hiện nguyện vọng.
Cha mẹ anh đứng hai bên, cùng anh đón sinh nhật.
Kiều Tịch nhìn đến vui vẻ, anh không cần phải hâm mộ đứa trẻ khác, đón sinh nhật sẽ không phải lẻ loi một mình, sẽ không có người chỉ trích anh khắc chết cha mẹ, chưa bao giờ được đón sinh nhật.
Bây giờ Lục Hoặc không chỉ có thể tùy ý ăn kẹo, còn có bánh kem xinh đẹp, ai cũng thành tâm chúc anh sinh nhật vui vẻ.
“Đây là khi nó lên năm tuổi, dì và cha nó dẫn đi công viên giải trí.”
Thi Uyển Uyển nói với Kiều Tịch, “Đừng nhìn gương mặt nhỏ bé và biểu cảm lạnh lùng của nó, ngày đó, dì và cha nó phải mất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-cuop-di-nam-phu-nu-chinh-khoc-roi/533594/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.