Chiếc xe đen chậm rãi đi trong màn đêm, vô số đèn neon vụt qua cửa sổ.
Trời tháng mười đã bắt đầu lạnh, trong xe đã mở điều hòa nhưng nhiệt độ lại dần tăng lên.
Lục Hoặc giữ chặt eo cô đang lộn xộn, bắt gặp ánh mắt mông lung của cô, anh vén tóc mái rối loạn ra sau tai, dùng ngón tay ấm áp nhéo mặt cô, anh học thói hư của cô mà không chủ động hôn cô.
Mắt Kiều Tịch mờ mịt, đầu óc choáng váng, cô chỉ biết là Lục Hoặc không hôn cô.
Nước trong mắt ngày càng nhiều.
Lục Hoặc thở dài, đầu ngón tay lau đi nước mắt ở khóe mắt cô, “Không được khóc cũng không được chơi xấu.”
Làn da cô mỏng manh thật sự, đầu ngón tay lau qua đuôi mắt cô liền đỏ lên.
Lục Hoặc nhẹ tay, anh vẫn không chủ động.
Cá vàng nhỏ thả mồi dụ người say cắn câu.
Kiều Tịch bắt lấy bàn tay Lục Hoặc đang vuốt ve mắt cô, cô bất mãn nhìn anh, “Anh không hôn em thì để em hôn anh.”
Hai tay cô ôm mặt Lục Hoặc, tiến tới gần anh.
Cô mang theo hơi thở thơm tho dừng trên mặt anh, thật quyến rũ, chàng trai không khống chế được, anh nuốt nước bọt, yết hầu trượt lên trượt xuống.
Cho dù tựa lưng vào ghế thì thân hình Lục Hoặc cũng cao hơn cô, Kiều Tịch ngẩng mặt lên hôn anh.
Đôi môi mềm mại dừng trên lông mày chàng trai.
Xuống dưới nữa là chóp mũi anh.
“Lục Hoặc, anh đánh bi-a thật đẹp trai.” Kiều Tịch lẩm bẩm, cô mơ màng nhớ vừa rồi chàng trai đứng bên bàn với đôi chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-cuop-di-nam-phu-nu-chinh-khoc-roi/533503/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.