Cố Bắc Âm ngã xuống nhà gỗ vội vàng nhắm mắt lại, đau đớn tưởng chừng sắp đến mà lại không xuất hiện. Eo cô dược một cánh tay ôm lấy, Cố Bắc Âm mơ hồ nghe thấy tiếng xương gãy nhưng đối phương vẫn không hề buông tay, vẫn ôm cô thật chặt.
Lực tác động quá lớn, người ôm Cố Bắc Âm lùi về sau vài bước, cuối cùng khi không thể chống đỡ nổi, người đó ngã xuống đất.
Cố Bắc Âm được anh ta ôm trong lòng, bên tai cô có thể nghe rõ tiếng tim đập vô cùng dồn dập.
Nhân viên sững sờ tại chỗ rồi mới phản ứng. Tổ đạo diện yêu cầu đóng camera, không quan tâm *đạn mạc cùng khan giả đang vô cùng bất mãn.
Đạn mạc: bình luận live. Bình luận chạy trên màn hình chạy vèo vèo che mất cả hình í.
" Thế nào rồi?"
Hoảng hốt qua đi, lỗ tai lần nữa cảm nhận được âm thanh xung quanh. Cố Bắc Âm dần ổn định cảm xúc, chống tay xuống mặt cỏ, dè dặt cùng cẩn trọng nghiêng sang để tránh đụng vào miệng vết thương, đứng dậy ngồi vào một bên.
Cô hít một hơi thật sâu, nhìn vầng trán đầy mồ hôi của Chu Thao, trong mắt có chút sốt ruột: "Tay anh ấy có khả năng bị gãy xương, không nên tùy tiện đỡ anh ấy. Nhanh tìm bác sĩ đến xử lý đi!
Nhân viên tổ tiết mục loạn một đoàn cuối cùng trấn định một chút, tìm bác sĩ, lấy hộp y tế, nhanh chóng xử lý tạm thời, ca nô cũng được nổ máy.
Đạo diễn lau mặt: "Hôm nay chương trình đến đây thôi. Một lát nữa chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-cung-lao-dai-ly-hon/217162/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.