Giang Nghiên đỡ tay của Tạ Từ bằng một tay, tay còn lại ôm eo hắn, để hắn dựa vào lòng mình, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy? Tu luyện xảy ra vấn đề gì à?”
Tạ Từ không đáp, bình tĩnh rút tay ra khỏi tay Giang Nghiên, Giang Nghiên cau mày nhưng không nói gì, chỉ hỏi: “Tại sao trên quần áo ngươi lại có nhiều máu vậy? Ngươi bị gì sao?”
Tạ Từ vẫn im lặng, hắn đẩy Giang Nghiên ra, quay người đi về tẩm điện, Giang Nghiên cảm thấy trạng thái của hắn rất kỳ lạ, lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì nên theo sát, cố gắng tìm hiểu việc đêm qua.
“Đừng theo ta.” Tạ Từ lạnh lùng nói.
Giang Nghiên dừng chân, chỉ do dự một lúc, Tạ Từ đã đóng cửa tẩm điện.
Tạ Từ đứng chân trần giữa sảnh, mu bàn chân gầy guộc có những đường gân xanh nhạt màu, tấm thảm đỏ tươi khiến bàn chân hắn thêm phần tái nhợt.
Hắn ngẩng đầu nhìn quanh, trên tường treo rất nhiều chân dung của Lý Thanh Hành, họ đang đứng hoặc ngồi, đang nói hoặc đang cười, dịu dàng nhìn hắn tựa trước đây, có điều lại không nói gì giống đang âm thầm hỏi hắn, A Từ bị sao vậy? Sao lại không vui?
Trái tim Tạ Từ đau như lửa đốt, hắn đứng đó rất lâu, đợi đến khi Mặt trời lặn trên đỉnh núi phía Tây, ngọn đèn lưu ly thắp sáng trong sảnh khẽ lay động bóng hắn, hắn điên cuồng xé hết bức tranh trên tường, ném chúng vào ngọn lửa đang cháy rực sau lưng.
Đêm nay hắn đốt gần hết chân dung của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-chet/2882701/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.