Cuối cùng Tề Huyên Nghi cũng không thể có câu trả lời rõ ràng, hắn mệt nhừ nằm trên ngực Tiêu Hạc, nhàm chán chọc vào hầu kết y, lắng nghe tiếng tim đập phát ra từ lồng ngực đối phương, một lúc sau mới chìm vào giấc ngủ sâu.
Tiêu Hạc lặng im nhìn hắn, ánh mắt rơi vào nốt ruồi đỏ giữa đôi lông mày, rốt cuộc ai trong hai người họ mới là kẻ mất trí đang từng bước đi tới diệt vong đây?
Một lúc lâu sau, y ôm Tề Huyên Nghi vào lòng, Tề Huyên Nghi gác đầu lên cổ y, hơi thở ấm áp phả vào, Tiêu Hạc cảm thấy tim mình đập càng lúc càng nhanh, nhanh đến mức y không còn có thể nghĩ được nguyên do cho tất cả chuyện này.
Y ngẩng đầu nhìn bức mành thêu hoa sen và uyên ương, hệt như động phòng tân hôn.
Tiêu Hạc nhắm mắt, đêm nay y nguyện buông thả bản thân, không nghĩ ngợi gì nữa, chỉ khi nào y thực sự động lòng vào một khoảng khắc nào đó.
Trăng mờ ảo, sao tuôn rơi.
Một khi nuốt thuốc Cực lạc, thì chỉ cần không uống một ngày là sẽ như bị trăm con kiến ăn tim, sống không bằng chết, muốn cai thì phải chịu nỗi đau người thường không chịu nổi
Tiêu Hạc thấy chẳng có nỗi đau nào trên đời là không thể chịu đựng được, khi bị nhốt trong nhà họ Bùi, y đã không thể kiểm soát bản thân, chính những người đó đã ép y uống thuốc Cực lạc. Bây giờ tất cả đều dựa trên ý chí y, mà y chắc chắn sẽ không trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-chet/2882676/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.