Phượng Huyền Vi trở về Thanh Châu với viên đá trong tay.
Tòa nhà nhỏ hai tầng vẫn sừng sững bên bờ sông, đã nhiều năm không có ai ở, Hách Liên Tranh tới trước đẩy cửa, làm phép quét sạch bụi trong nhà.
Phượng Huyền Vi trông vẫn có chút điên cuồng, cứ nhỏ giọng gọi A Từ của sư phụ, như muốn đánh thức nhưng lại sợ quấy rầy giấc mộng của hắn.
Hòn đá không hề phản ứng, Phượng Huyền Vi cũng không tức giận, vẻ mặt vẫn dịu dàng là thế, thủ thỉ: “Sư phụ ngủ với A Từ được không?”
Vừa nói y vừa vẽ thần chú đồng tâm lên đá, muốn nằm mơ cùng A Từ.
Hách Liên Tranh lẳng lặng đứng ở cửa, sư phụ rõ ràng đã bị tâm ma nhập, nếu là tu sĩ bình thường thì anh còn có thể giúp đôi phần, nhưng với Phượng Huyền Vi thì chỉ đành bất lực.
Nếu cứ tiếp tục, e rằng sư phụ sẽ ngủ chung với A Từ thật mất.
May là hòn đá không nhất thiết phải ngủ, hơn nữa sức mạnh của Phượng Huyền Vi đã gần như cạn kiệt, thần chú đồng tâm sẽ tạm thời không hoạt động. Hách Liên Tranh biết mình phải làm gì đó ngay, nếu không sư môn của bọn họ chỉ còn lại mỗi anh.
A Từ là hòn đá ấy thật sao?
Hách Liên Tranh muốn bước tới kiểm tra hòn đá trong tay Phượng Huyền Vi, nhưng sư phụ cứ giữ khư khư và không cho phép ai lại gần.
Hách Liên Tranh chỉ có thể đổi vị trí tới lui, nhìn cục đá từ nhiều góc độ khác nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-chet/2882640/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.