Thượng Hải tháng Năm rất hiếm khi mới có mưa rơi, nước mưa tí tách đập lên cửa kính thủy tinh, bao phủ một tầng hơi nước mơ hồ. Lúc này đã vượt quá giờ đồng hồ sinh học của Trình Kiến Du, cậu sinh hoạt rất có quy luật, là một người rất ít khi ngủ nướng, trừ phi không dậy nổi.
Tiếng lách cách xào nấu từ phòng bếp vọng tới, có thể ngửi được mùi thơm của thức ăn. Cậu mở to mắt nhìn trần nhà trắng như tuyết, sau đó trở mình vùi cả khuôn mặt vào gối đầu hít một hơi thật sâu. Cậu siết chặt tay thành nắm đấm, đấm thật mạnh vào gối đầu, cho tới khi ngón tay cũng tê ra. Giang diễn trêu chọc: “Em đang làm gì thế?”
Trình Kiến Du dừng động tác cố gắng điều chỉnh nhịp thở, hai tay chống giường ngồi thẳng dậy. Giang Diễn đeo tạp dề dựa vào khung cửa, khuôn mặt thoải mái sạch sẽ, khóe miệng gợn lên nụ cười trêu chọc.
“Gối đầu có hơi lõm, em dồn bông lại.” Trình Kiến Du bình tĩnh nhìn hắn, không cảm xúc nói.
Giang Diễn liếc mắt nhìn chiếc gối tròn phồng, đuôi mắt càng cong hơn, hắn rũ mắt cúi đầu cười, “Ăn cơm bây giờ luôn hay là đợi lát nữa?”
Trình Kiến Du xuống giường, cơ thể bị giày vò quá độ phản ứng mãnh liệt, eo vừa mỏi vừa căng, bắp chân mềm nhũn không còn sức lực, khó khăn lắm mới đứng vững: “Em đi rửa mặt.”
Cậu lướt qua Giang Diễn xấu xa, đi thẳng về phía nhà vệ sinh ở phòng ngủ chính, đóng cửa cái “cạch”, xoay người dựa vào tường gạch lạnh lẽo, chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-cap-ke-voi-the-than-tra-cong-thi-crush-tro-ve/1605643/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.