Người đến người đi nườm nượp, nhịp tim của Trình Kiến Du dần dần khôi phục bình thường. Giang Diễn cao hơn cậu một chút, quai hàm cứng cáp ngay trước mặt cậu. Nhìn từ góc độ này, Giang Diễn giống Ôn Nhạc Minh nhất. Cậu bỗng chốc có chút hoảng hốt. Cậu rút tay về, thản nhiên chỉnh lại cổ áo, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ thủy tinh sát đất, nói: “Cảm ơn.”
“Chỉ nói cảm ơn thôi sao?” Giang Diễn quan sát cậu một lượt, cố ý hỏi.
Trình Kiến Du hờ hững liếc nhìn hắn, giọng điệu thản nhiên, cố ý hiểu sai lời hắn: “Anh muốn thù lao kinh tế bao nhiêu? Hay là cảm ơn bằng văn bản?”
Giang Diễn cho tay trở về túi quần, cúi đầu cười nói: “Em phải mời tôi ăn bữa cơm mới được.”
Yêu cầu này hợp tình hợp lý, Trình Kiến Du đồng ý: “Được, anh chọn thời gian và địa điểm đi.”
Nói xong cậu đi về trước mấy bước, giọng nói rất khẽ, hòa vào trong không khí lạnh lẽo: “Giang Diễn, hôm nay thực sự rất cảm ơn anh.”
Mọi chuyện đã phát triển vượt ra khỏi tầm kiểm soát, món nợ này càng tính càng rối rắm. Cậu hãm thân trong đó, giống như bị vây giữa một mớ bòng bong, bó tay bó chân, không thể tìm được đầu sợi dây để tháo gỡ…
Bờ vai Giang Diễn hơi cứng lại, xiết thành một đường thẳng tắp. Hắn liếc nhìn theo bóng dáng Trình Kiến Du đang xa dần, cho đến khi cậu biến mất cuối hành lang. Bên ngoài bức tường bằng kính, bày những bàn nướng thịt, món điểm tâm ngọt và rượu ngon tận hưởng thỏa thích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-cap-ke-voi-the-than-tra-cong-thi-crush-tro-ve/1605632/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.