Không cần biết trong lòng Ôn Dịch Quân ghi hận cậu ra sao, đối với Trình Kiến Du đây cũng chỉ là một trang đã qua trong cuộc đời mình mà thôi.
Trình Kiến Du chỉ không quá thích Ôn Dịch Quân. Một khi gặp được người mà mình không thích, cho dù nói thêm một câu cũng lười. Không phải ai cũng hiểu đạo lý và chịu nghe đạo lý, cách duy nhất để giải quyết bọn họ là thi xem ai dứt khoát và tàn nhẫn hơn.
Ôn Dịch Quân vừa đen mặt đi ra khỏi phòng làm việc, An An đã vội nhoài người trên cánh cửa, dáo dác nhìn Trình Kiến Du: “Anh Du,….”
Trình Kiến Du ngoắc tay: “Vào đi, bò lên cửa có mệt hay không?”
An An thấy dáng vẻ thản nhiên của cậu, nhìn không ra vui buồn, đi vào ngồi ở vị trí Ôn Dịch Quân vừa ngồi, hỏi: “Anh Du, không có việc gì chứ?”
Trình Kiến Du xách bình cà phê, lật chiếc tách đang úp lên, rót một tách cà phê rồi bảo: “Không sao.”
“Bà ấy…” Giọng Ôn Dịch Quân rất to, cách cửa kính An An cũng nghe được ít nhiều.
Trình Kiến Du đưa cho cô tách cà phê, vẫn nói bằng giọng lạnh nhạt: “Bà ấy là mẹ của Giang Diễn, sau này sẽ không đến đây nữa.”
An An thở phào. Gia cảnh Giang Diễn cô cũng biết chút ít, giàu sang phú quý, có tiền có thế, người bình thường chỉ cần nghe danh là đã muốn hạ thấp đầu xuống, nhưng Trình Kiến Du lại không hề e sợ, đối đáp tài tình trước bà thím hung dữ đó.
Điểm này cũng giống như lúc còn ở studio của Bối Tín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-cap-ke-voi-the-than-tra-cong-thi-crush-tro-ve/1605606/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.