Triều Ca gọi điện thoại mấy ngày liền, di động của Giang Diễn vẫn không có ai nghe, đến cuối cùng trực tiếp báo số máy không tồn tại. Rõ ràng là anh ta đã bị Giang Diễn chê phiền nên chặn số. Trong lòng thấp thỏm bất an, anh ta gọi thêm Tống Ứng Phi, lấy chìa khóa dự phòng từ chỗ cô giúp việc. Hai người vừa mới mở cửa ra, hơi lạnh từ điều hòa phả thẳng vào mặt khiến cho họ dựng tóc gáy.
Điều hòa trung tâm đang để ở mức 16°. Thời tiết vừa vào hạ mà không khác gì mùa thu. Triều Ca thò đầu qua vách ngăn chạm rỗng của huyền quan nhìn vào trong phòng khách. Cửa sổ kéo rèm che kín mít, tia sáng ảm đạm lọt vào. Thân hình cao lớn của Giang Diễn đang dựa vào sofa, trên đầu phủ một chiếc áo gió màu đen, đôi chân dài duỗi thẳng, gác lên cạnh chiếc bàn uống nước.
Tống Ứng Phi “chậc” một tiếng, có vẻ hả hê. Triều Ca tăng nhiệt độ điều hòa lên, bước chân nhẹ nhàng đi qua, không nghe thấy tiếng hít thở sâu, xem ra là Giang Diễn không ngủ. Anh ta quan tâm hỏi han: “Sao cậu lại ngủ ở đây?”
Giang Diễn kéo chiếc áo gió xuống, mắt hơi khép, nhéo mũi cho tỉnh táo, giọng nói vẻ ngái ngủ: “Dì giúp việc thay khăn trải giường mất rồi.”
Mùi xà phòng hương trà trắng nhẹ nhàng tươi mát, nghe nói có tác dụng hỗ trợ giấc ngủ, nhưng lại không khiến hắn an tâm bằng mùi hương cam ngọt tươi mát trên người Trình Kiến Du.
Hắn trả lời không rõ đầu rõ đuôi, Triều Ca không hiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-cap-ke-voi-the-than-tra-cong-thi-crush-tro-ve/1605583/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.