Đến phòng nhân sự, đúng là tất cả thủ tục đã được hoàn thành, ngay cả thư tiến cử cũng do chính TGĐ Hoàng tự mình viết, thật là vinh hạnh.
Anh thu dọn đồ dạc xong xuôi, không dám nhìn những ánh mắt hâm mộ của đồng nghiệp thỉnh thoảng hướng đến, vội vàng chạy đi.
Trên đường trở về, Hứa Thư Minh do dự hồi lâu, mới gọi một dãy số mà cậu ghi nhớ trong lòng.
Đã lâu rồi, cũng không biết Chung Văn Thiên có đổi số không.
Anh nghĩ chỉ thử một lần, nếu không gọi được, vậy thì không cần hỏi, lần gặp mặt trước bọn họ chia tay không vui, anh cũng không muốn phải cúi đầu.
Không ngờ thế mà gọi được, giọng nói trầm thấp dễ nghe của Chung Văn Thiên ở đầu dây bên kia truyền qua loa:
"Ai vậy?"
Đúng rồi, Chung Văn Thiên không biết số điện thoại hiện tại của mình. Hứa Thư Minh nhất thời hơi do dự, chưa gì đã vội vàng hỏi, phải tìm hiểu rõ mọi chuyện trước đã chứ.
"Thư Minh?" Đột nhiên Chung Văn Thiên đoán được.
Hứa Thư Minh giật mình, anh không ngờ, chỉ dựa vào tiếng hít thở, mà Chung Văn Thiên có thể đóan ra được là anh.
Chẳng lẽ bây giờ làm ông chủ, đều phải có kỹ năng đã gặp thì không quên?
Anh nén sự ngạc nhiên của xuống, cố gắng dùng giọng nói bình tĩnh trả lời: "Là tôi, không biết có làm phiền anh không, tôi có một vấn đề muốn xác nhận lại với anh."
Chung Văn Thiên nghe anh nói, nở nụ cười, "Trước tiên cứ chờ chút đã --" giọng nói này có hơi xa, vừa nghe là biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toi-bi-kim-chu-duoi-ra-khoi-cua/1183670/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.