*Thống nhất đánh dấu đơn vị:
10.234 = 10 nghìn 234
10,234 = 10 phẩy 234
..................................................
Vào thời gian rảnh rỗi, ngoại trừ đọc sách, luyện bắn tên, xem phim kinh dị, thỉnh thoảng Lục Ngôn cũng xem các bộ phim ngôn tình của thế kỷ trước.
Năm anh hai mươi tuổi, lúc xem diễn viên chính khóc lóc trên TV nói "Cầu xin hai người đừng đánh nhau vì em mà", anh còn khịt mũi coi thường, nghĩ thầm: Đánh cũng đã đánh rồi, nói loại lời này có ích lợi gì?
Nhưng hiện tại Lục Ngôn thật sự muốn la lớn một câu: "Hai vị đừng đánh nhau vì tôi mà".
Tiếc rằng điều kiện hoàn cảnh không cho phép.
"Trả em gái lại cho tao!"
Giọng Lục Gia Hòa trở nên cuồng bạo lạ thường, ngọn lửa quanh thân kéo dài không thấy điểm dừng, tựa ác quỷ dữ tợn bò ra từ địa ngục Hồng Liên *(Phạm: Padma - Địa ngục thứ 7 trong 8 địa ngục lạnh giá/Bát Hàn Địa Ngục, người rơi xuống nơi này sẽ bị rét buốt như cắt, da thịt nứt toác, máu tươi chảy ròng như đóa sen đỏ).
Đường Tầm An rút đao ra, ánh đao chém tới đan chéo thành võng, rực sáng lộng lẫy, lại tràn ngập hơi thở tử vong. Tất cả những gì xung quanh hắn đều bắt đầu mục nát xói mòn.
Thời gian là thứ công bằng nhất trên đời này, và nó cũng là lực lượng tàn nhẫn nhất.
Từng mảnh vảy rồng đen nhánh xông ra từ dưới làn da của Đường Tầm An.
Hắn nhướng mày, nói: "Muốn à? Thế thì tự tới bắt đi."
Bất phân thắng bại, rung chuyển đất trời.
[ Nếu tôi là cậu, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-toan-cau-tien-hoa-ta-dung-dau-chuoi-thuc-an/1010931/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.