"Ngưng Yên, thì ra là em đi cùng Hạ Triết và Bạch Chính Nam à? Em làm cô lo quá!"
Giáo viên chủ nhiệm mừng rỡ khi thấy Bạch Ngưng Yên an toàn quay lại trại cùng hai hội trưởng, hội phó của trường. Qua hơn ba mươi phút từ lúc nhóm của Dương Khởi đi tìm, cô giáo vẫn đang lo lắng vì nghĩ rằng Bạch Ngưng Yên đã đi lạc.
"Xin lỗi cô Đường, em bị lạc trong rừng nhưng cũng may là gặp được Hạ học trưởng và anh Chính Nam nên mới trở ra được. Em làm cô lo lắng rồi."
Bạch Ngưng Yên áy náy nói.
"Không sao không sao, em an toàn là được rồi, lúc nãy không thấy em nên Dương Khởi, Kim Chi và Thanh An cùng hai bạn nữa đã vào rừng tìm em, có lẽ họ cũng sắp quay lại rồi đó."
"Mọi người vào rừng tìm em sao? Trong rừng rất nguy hiểm đó!"
Bạch Ngưng Yên hốt hoảng.
Cả Hạ Triết và Bạch Chính Nam cũng có dáng vẻ tương tự, Lăng Thiên Thiên lập bẫy trong rừng, ai biết cô ta đã làm gì, nếu trời tối mấy người kia vẫn không trở ra sẽ phiền phức lắm.
"Em đừng lo lắng, sẽ không có gì xảy ra đâu, Dương Khởi và Kim Chi có mang theo bộ đàm liên lạc, nếu xảy ra chuyện gì hai người đó sẽ báo cho cô."
"Vâng... cũng mong là vậy!"
Bạch Ngưng Yên nhỏ giọng.
Cô không ngờ đến chuyện mình đi vào rừng lại khiến mọi người lo lắng đến vậy, bây giờ cô rất muốn quay lại đó, nhúng bản thân Bạch Ngưng Yên hiểu rất rõ khu rừng kia đáng sợ như thế nào, để tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-to-tinh-that-bai-hoc-truong-ngay-nao-cung-ghen/907095/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.