"Hạ học trưởng, anh có thấy hình như chúng ta đang đi sâu vào rừng hơn không?"
Bạch Ngưng Yên ở trên lưng Hạ Triết lẳng lặng quan sát từ nãy đến giờ, nơi nay không phải nơi quen thuộc nên Hạ Triết hoàn toàn đi theo biển chỉ dẫn, nhưng không hiểu sao cả hai người càng đi càng không thấy lối ra.
Nếu Bạch Ngưng Yên nhớ không lầm thì khi cô đi vào rừng chỉ mất thời gian mấy phút.
"Hình như chúng ta lạc đường rồi!" Hạ Triết đồng tình nói: "Có lẽ nên quay lại đoạn đường vừa đi qua rồi chọn hương ngược lại."
"Hạ học trưởng, anh thả em xuống đi, cõng em như vậy anh sẽ không đi nhanh được đâu."
"Không phải vừa rồi em nói em không đi nổi sao?"
"Gạt anh đó, em không sao cả!"
Bạch Ngưng Yên nói xong vội vàng nhảy xuống khỏi lưng của Hạ Triết tinh nghịch nhìn hắn.
"Ra khỏi khu rừng tôi sẽ tính sổ với em!"
Hạ Triết nhéo mũi của Bạch Ngưng Yên.
Hắn không biết Bạch Ngưng Yên lại có mặt đáng yêu như vậy, lúc trước chỉ biết cắm đầu vào học, không để ý đến những bạn học sinh nữ xung quanh, lúc được theo đuổi cũng không chú ý, còn lạnh lùng từ chối người ta nữa. Bây giờ Hạ Triết bỗng có chút hối hận rồi.
"Anh sẽ không tính sổ với em đâu, Hạ học trưởng là người rất độ lượng mà!"
"Tôi rất nhỏ nhen, em hãy nhớ kỹ điều đó!'
"Vậy sao? Sao em không biết nhỉ?" Bạch Ngưng Yên làm bộ suy nghĩ: "Em thấy anh vẫn là người rộng lượng."
"Tùy em thôi. Em muốn nghĩ sao về tôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-to-tinh-that-bai-hoc-truong-ngay-nao-cung-ghen/907092/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.