"Ai nha! Thu lại mấy lời thô tục xuyên lục địa của anh chút đi! Sao có thể mặt không biểu cảm nói ra được chứ! " Lâm Nhĩ Gia đỏ bừng cả khuôn mặt, nói nhảm, "Anh nhớ đó, đợi anh quay về... Đợi anh quay về chúng ta *tiểu biệt thắng tân hôn một trận."
("tiểu biệt thắng tân hôn" để chỉ việc xa cách một chút, sẽ mang lại cảm xúc "mạnh" hơn cả cảm xúc trong đêm tân hôn.)
"Tốt. " Thiệu Giang Tự hài lòng gật đầu, "Đứa nào quỵt làm chó con."
"Chó con chưa bao giờ thất hứa."
"Vậy thất hứa sẽ không mua bánh mì ruốc dâu tây."
"Anh... quỷ ấu trĩ! " Lâm Nhĩ Gia nói không lại hắn, "Vừa lưu manh vừa ấu trĩ! Miệng thì bô bô như tàu xe lửa!"
Thiệu Giang Tự cười khẽ, "Anh lây bệnh từ em đấy, em phải chịu trách nhiệm với anh."
"A a được rồi được rồi, thật là, lưu manh ấu trĩ chạy xe lửa, bản thân em không sai. " Lâm Nhĩ Gia rụt rụt cổ, "Vậy em sẽ chịu trách nhiệm với anh, để em nghĩ thử xem.. em cho anh một cơ hội lát nữa ngủ xuyên quốc gia cùng em."
"Được, anh dỗ em ngủ. " Thiệu Giang Tự gật đầu, "Bây giờ quả thật nên ngủ rồi, để di động bên gối đi, ôm đồ ngủ của anh, nằm xuống đi."
Lâm Nhĩ Gia ngọt ngào hưng phấn, "Anh muốn dỗ em thế nào?"
"Các bạn nhỏ trước khi ngủ có phải nên nghe kể chuyện không. " Thiệu Giang Tự ấm giọng nói.
Hắn ở bên kia video gõ gõ bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tinh-ruou-cung-chu-no-ket-hon/2605828/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.