*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lệ Bách Viễn đi rất chậm, đi tới ngoài cửa cũng không đợi được Lâm Cưu gọi anh lại.
______________
Lâm Cưu nghe thấy có tiếng người kêu cửa, thả đồ trên tay xuống chuẩn bị ra ngoài xem.
Hạt Đậu chơi đùa dưới chân, thấy Lâm Cưu muốn đi mở cửa, trước tiên nó chạy đến bên cửa ngồi xuống, ngoắc ngoắc cái đuôi kêu gào gừ gào gừ.
Mở cửa, bốn con mắt dồn dập nhìn chằm chằm xuất hiện nam nhân xuất hiện.
Lệ Bách Viễn mặt không cảm xúc, trao đổi ánh mắt với chú chó dưới đất, chuyển tới trên mặt Lâm Cưu
Anh chỉ chỉ chân của mình: " Giúp với, có hòm thuốc không?"
Lệ Bách Viễn mang một đôi dép lê màu xám, lộ ra đầu ngón chân đang chảy máu.
Lâm Cưu: "..."
Lệ Bách Viễn nói: "Đang sửa sân, không cẩn thận bị búa đập phải."
Lưu tam bà lúc đi ngang qua nhìn thấy, liếc mắt nhìn nhiều thêm vài lần, trong miệng chà chà: "Làm sao bị thương nặng như vậy? Nhanh chóng vào nhà bôi thuốc cầm máu, chậm trễ cẩn thận bị bệnh uốn ván, phải đi tiêm đấy!"
Lâm Cưu chỉ có thể tránh đường, Lệ Bách Viễn từ cửa chính đi vào trong sân, nhìn thoáng qua cái ghế tre dưới tàng cây, một cái bàn hình chữ nhật đặt trên đó là một vài cái đĩa lớn nhỏ, bên cạnh còn xếp nồi nêu xoong chảo.
Lệ Bách Viễn câm nín: "..."
Lâm Cưu đem nguyên cái nhà bếp dời vào trong sân?
Lâm Cưu từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tinh-giac-toi-mang-thai-con-cua-ban-trai-cu/170685/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.