Trời vừa trở tờ mờ sáng Lịch Nhi đã thức dậy chuẩn bị rời đi, nhìn Mạc Cao Ân an tĩnh ngủ trên giường bệnh, khuôn mặt ấm áp như ánh dương giờ đây thoáng chút mệt mỏi.
Cô chỉ có thể ở gần an ủi anh chứ không thể giúp anh được bất cứ thứ gì, cô tự hỏi ngoài kia có biết bao cô gái, hà cớ gì lại đơn phương một người rất nhiều năm dù cô ấy không xứng đáng?
Lịch Nhi kéo chăn cho Mạc Cao Ân rồi bước ra cửa. Nghe tiếng cửa đóng lại rồi Mạc Cao Ân mới mở mắt, đôi con ngươi đen u buồn cảm nhận chút hơi ấm của cô còn sót lại nơi đây, muốn với tay ôm lấy nhưng chỉ còn là ảo ảnh.
Lịch Nhi lái xe về nhà, trên đường về liên lạc với Tử Tinh, đầu dây bên kia vang lên giọng nói lè nhè đang còn mớ ngủ.
- Cô tuổi con gà sao, mới giờ này đã dậy rồi?
Lịch Nhi "xin lỗi" một tiếng vì đã làm phiền rồi hỏi một chút về tình hình ở công trình xây dựng.
Tử Tinh ngồi dậy châm một điếu thuốc rít một hơi rồi mới trả lời.
- Tôi vẫn chưa điều tra được chỗ nào bất thường về vật liệu xây dựng nhưng công nhân ở bên nhà thầu Vạn Xuân đang đổ xô qua nhà thầu Dực Phong làm việc vì được trả lương cao hơn, nếu ông ta làm như vậy lâu dài không phải là sẽ lỗ sao?
Lịch Nhi dừng xe bên vệ đường suy nghĩ một chút, không biết Thẩm Nghiệp Thành đang định làm gì?
- Vất vả cho cậu rồi, có bất thường gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tinh-giac-ta-la-gi-cua-nhau/938857/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.