Mạc Thiên Nhật Dạ ngẩn người nhìn năm viên thuốc nằm gọn gàng trong lòng bàn tay của Lịch Nhi, đây là thuốc gì vậy?
Thấy Mạc Thiên Nhật Dạ chần chừ, Lịch Nhi nâng mi nghi ngờ.
- Anh không muốn uống đúng không? Vậy thì sức khỏe của anh không có gì đáng ngại nữa rồi, ban công ở đằng kia, không tiễn.
Lịch Nhi thu tay muốn bỏ thuốc lại vào trong hộp, Mạc Thiên Nhật Dạ sợ bị đuổi liền vội vàng gỡ bàn tay của cô lấy năm viên thuốc bỏ vào trong miệng, vị thuốc đắng lan tỏa trong khoang miệng, trên tay hắn lại không có ly nước nào.
Lịch Nhi nhăn mặt đứng lên đi lấy nước, còn chưa bước được nửa bước Mạc Thiên Nhật Dạ đã kéo tay làm cô lảo đảo ngã xuống giường, hắn nhanh nhẹn áp môi mình lên môi của Lịch Nhi, vị đắng lan truyền hai khoang miệng. Lịch Nhi trừng mắt cắn mạnh vào môi của hắn, vị tanh mặn của máu, vị đắng của thuốc hòa vào nhau tạo thành một mùi vị hỗn tạp khó nuốt.
Mạc Thiên Nhật Dạ như một con ong chăm chỉ, hút mật từ cánh môi mềm của Lịch Nhi, hắn cuồng trí, si mê đến điên dại, hương vị này đã lâu rồi không nếm, vị của máu và thuốc không làm giảm đi sự kích thích và quyến rũ của Lịch Nhi. Cô như con thỏ nhỏ bị sập bẫy, dùng hết sức vùng vẫy nhưng không tìm được đường thoát thân.
Mỗi ngày khi màn đêm buông xuống, Mạc Thiên Nhật Dạ làm bạn với khói thuốc nồng, nhìn thấy trong hư vô mơ hồ bóng hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tinh-giac-ta-la-gi-cua-nhau/3217326/chuong-79.html