Mạc Cao Ân kích động, ngực trái nhói lên, anh mặc kệ bất chấp gào lên với ba mình. Lịch Nhi sợ anh ngất xỉu nên đỡ anh về giường, nhẹ giọng xoa dịu.
- Anh bình tĩnh đi, em không sao đâu, ông nội không có ý gì đâu.
Lần đầu tiên Mạc lão gia thấy con trai mình mất bình tĩnh đến như vậy, chỉ vì một người phụ nữ mà không giữ nổi mình, thế này còn xứng đáng làm người thừa kế cơ đồ của Mạc gia sao?
Ông nội Mạc nhất thời không lên tiếng nổi, Lịch Nhi thấy Mạc Cao Ân không sao rồi nên không dám ở lại lâu, cô sợ càng ở lâu càng làm ông nội giận nên cầm theo túi đi về trước, cô đứng trước mặt ông nội Mạc cúi đầu.
- Con xin lỗi ông nội, lần sau con sẽ không đến nữa, xin phép ông con về trước.
Từ Mộng Dao ở bên ngoài thấy Lịch Nhi chạy ra liền bước nhanh tới phòng bệnh, thấy Mạc lão gia đứng trong phòng, bà biết đã có chuyện chẳng lành.
Lúc này Tiêu Đằng đứng trong góc nhìn vào phòng cũng chứng kiến hết mọi chuyện, thấy Lịch Nhi chạy ra rồi anh cũng lắc đầu rời đi.
Phòng bệnh chỉ còn một già, một trẻ, Mạc Cao Ân nhìn cha mình ới ánh mắt căm giận, tại sao nhà họ Mạc ai cũng cho mình cái quyền được ức hiếp cô ấy? Cô ấy mắc nợ gì bọn họ à?
Mạc lão gia ngồi xuống ghế bất lực, ông chưa bao giờ lớn tiếng với Cao Ân nhưng chuyện này không thể kéo dài được, ông phải cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tinh-giac-ta-la-gi-cua-nhau/3217324/chuong-77.html