Hàn Phi Nhứ thở dài một tiếng: "Cậu đa nghi quá."
Thẩm Tang Lạc im lặng nhìn cô: "Được, vậy cậu đừng nói nữa, cả đời này đừng nói gì hết, mình đi ngủ đây."
Nói xong, cô đứng lên và muốn đi, Hàn Phi Nhứ vội vàng kéo cô lại: "Chờ một chút..."
Thẩm Tang Lạc đứng yên tại chỗ, hiếm khi dùng góc nhìn bề trên mà nhìn Hàn Phi Nhứ. Người sau nhăn nhó nửa ngày, cuối cùng cũng buột miệng: "Có chuyện này muốn tới hỏi cậu..."
Thẩm Tang Lạc khẽ cười một tiếng, lại ngồi xuống. Cô ôm gối ôm vào lòng, thoải mái nhìn cô: "Nói đi, chuyện gì vậy?"
Hàn Phi Nhứ không lên tiếng. Cô đá rớt dép lê, sau đó xếp chân lại, cuộn tròn trên ghế sô pha. Hàn Phi Nhứ thường có thói quen ngồi xếp bằng, tư thế như vậy thoải mái và thả lỏng hơn. Bây giờ tư thế này có chút câu nệ, xem ra chuyện cô muốn nói không hề tốt rồi.
Hàn Phi Nhứ nghiêng người, tầm mắt lệch sang một bên, đang suy nghĩ nên dùng từ gì để hỏi. Thẩm Tang Lạc bị cô làm cho khẩn trương, cô mở to hai mắt, lông mày nâng cao cao, chờ Hàn Phi Nhứ nói tiếp.
Hàn Phi Nhứ: "Cái này... Nếu không thì cậu lấy khoai tây chiên giấu trong nhà bếp của cậu ra, chúng ta vừa ăn vừa trò chuyện ha?"
Thẩm Tang Lạc: "..."
"Khoai tây chiên cái gì! Mình không giấu mấy thứ đó! "Thẩm Tang Lạc phủ nhận rất nhanh, lúc nói còn rất kích động vỗ đùi một cái.
Hàn Phi Nhứ nhìn chằm chằm vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tinh-day-toi-co-con/2885240/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.