1:Người bạn cùng phòng đã đến.
Tiếng mưa rơi to tầm tã.Trong căn nhà trống rỗng.Tiếng động vang lên duy nhất trong căn phòng là tiếng mưa rơi.
Thư Từ từ trước đến nay không nghĩ tới loại chuyện này cũng sẽ phát sinh trên người mình.Cũng từ trước tới nay chưa từng nghĩ tới cuộc đời mình giống như trong một cuốn tiểu thuyết giống như tình tiết ba mẹ nhảy lầu khi cậu đang cầm trên tay tờ giấy báo trúng tuyển đại học.
Chợt nhiên ngoài cửa có người tới gõ cửa.Thư Từ cầm hành lý trên tay.Tiện tay lấy luôn một chiếu dù màu đen đi tới chỗ cánh cửa
Cửa vừa mở ra.Trong sân là nhóm người nam nhân mặc tây trang chân đi giầy da
Nam nhân cầm đầu mở miệng:"Thư Tiên Sinh,từ bây giờ tòa nhà này sẽ không thuộc về cậu nữa."
Thư Từ chống cây dù,quay đầu lại liếc mắt nhìn mười mấy căn phòng ở,ạm đảm nói:"Tôi biết."
"Thư tiên sinh lên đường cận thẩn"
Nghe được lời nói của nam nhân,Thư Từ gợi lên một nụ cười giễu cợt.
Từ ngày hôm nay cậu đã không có nhà,cậu có thể dựa vào mình tự lực gánh sinh.
Tiếng mưa rơi càng ngày càng nhỏ.Đồng hồ báo thức âm thanh càng ngày càng lớn.
Thư Từ nằm trong ổ chăn vươn tay đem chiếc đồng hồ đặt trên tủ đầu giường tắt đi.
Cậu quay đầu lại nhìn về phía khung cửa sổ.Bên ngoài là mặt trời chiếu rọi.Xem ra hôm nay là một ngày rất oi bức.
Bất quá lại như thế nào cậu lại mơ thấy cảnh tượng của 3 năm trước đây.Thật lòng có chút sốt ruột.
Buổi sáng sớm.Thư Từ mang theo một cái bụng đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thue-phong-bi-hoc-de-tra-xanh-lua/1134557/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.