45.
Người hầu dọn dẹp gian phòng bừa bộn rồi ôm đống chăn bám đầy mùi xạ hương đi qua hành lang, vô tình nhìn vào ngôi đình cạnh hồ sen thì trông thấy thiếu niên quấn voan đỏ bị công tử đặt ngồi trên lan can.
Nói là quấn voan đỏ nhưng mảnh vải kia chỉ đủ che đi chỗ bí ẩn của thiếu niên. Người hầu nấp sau cây cột hành lang lén lút nhìn về phía thiếu niên kia.
Bên hông thiếu niên còn đeo chuông nhỏ, mỗi lần công tử vùi đầu cắn cổ thiếu niên thì chuông nhỏ lại rung lên leng keng.
Đỏ rực và trắng tinh.
Ngây thơ và sắc dục.
Hắn đang nhìn say mê thì sau gáy đột nhiên lạnh toát, vừa quay đầu liền đối mặt với một đôi mắt đen thẫm.
Người kia lạnh lùng nhìn hắn rồi trầm giọng nói: "Nếu ngươi không cần cái mạng này nữa thì cứ la lên đi."
Người hầu hoảng sợ lắc đầu nguầy nguậy.
Người kia nói: "Cút."
Người hầu cũng không dám nhìn kỹ bộ dạng người kia mà lập tức ôm chăn chạy té khói.
46.
Ta chống cằm ngồi đung đưa trên xích đu ở sân sau Phó phủ.
Sở thích của Phó Ngọc rất kỳ quái, cứ bắt ta phải mặc áo rách quần manh cho y ngắm. Y phục kia vừa nhẹ vừa mỏng, tuy có thể che khuất chỗ kín nhưng vẫn mơ hồ lộ ra chỗ bí ẩn khiến người xấu hổ.
Y luôn miệng khen ta mặc y phục này đẹp mắt, còn vạch lớp vải mỏng kia sang một bên rồi chọc dương căn vào trong người ta.
Mặc dù ta không cảm thấy bị y làm vậy có vấn đề gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thu-phao-hoi-bi-cong-ba-bat-coc/221090/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.