40.
Ta nhúc nhích hạ thân, tức giận nói với y: "Ngươi gạt ta!"
Uổng công ta cứu y nhiều lần như vậy!
Ta còn để dành tiền mua thịt cho y ăn nữa! Lương tháng của ta vốn đã không nhiều mà còn phải dè sẻn một phần cho y!
Ta cáu mà y còn cười.
Phó Ngọc vùi mặt vào lưng ta cười đến rung người. Cười đủ rồi y lại rút ra vật dưới thân, lật người ta lại ngồi trên bàn gỗ.
Ta nhìn y chằm chằm, chờ y cho ta một lời giải thích.
Phó Ngọc lại phì cười rồi xích lại gần ôm ta nói: "Kiêm Minh huynh, ngươi nghĩ kỹ lại đi, ta đã bao giờ lừa ngươi đâu? Chỉ có ngươi không chịu nghe ta nói thôi."
Ta cãi: "Ta đâu có......"
Cãi nửa chừng ta đột nhiên cứng đờ. Nghĩ lại thì mỗi lần ta gặp Phó Ngọc bị đuổi giết, cả người y đều sạch sẽ, trên mặt cũng không có vẻ hoảng sợ khi bị đuổi giết.
Nhưng ta chưa từng nghĩ tới lý do, chỉ cần thấy có kẻ đuổi giết y thì chuyện gì ta cũng không hỏi mà lập tức rút kiếm chém đám người kia giúp y.
Khi ta đưa tiền cho y, lần nào y cũng từ chối, là ta kiên quyết nhét vào tay y......
Ta hụt hẫng gục đầu xuống, hai tay đặt trên bàn, nghĩ thầm xem ra võ công của y ngang ngửa với Yến Trọng, thì ra trước đây ta bắt cóc y nhiều lần như vậy là vì y nhường ta.
Phó Ngọc cởi xiêm y của ta, nhẹ nhàng hôn lên ngực ta rồi đè người lên, đẩy chân ta ra từ từ tiến vào.
Ta càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thu-phao-hoi-bi-cong-ba-bat-coc/221087/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.