34.
Cách một ngày Phó Ngọc lại tới.
Lần này không phải y đến tìm Yến Trọng mà là tìm ta.
Khi y đến trời mới tờ mờ sáng, ta đang nằm lỳ trên giường ngủ mơ màng thì bị Yến Trọng dựng dậy thay đồ.
Cũng đâu thể trần truồng khoác lên áo lụa để ra ngoài gặp Phó Ngọc được, Yến Trọng không cần liêm sỉ nhưng ta cần.
Yến minh chủ cứ khăng khăng đòi thay quần áo cho ta, thay thì thay đi, hắn còn động tay động chân với ta nữa. Mông ta vẫn hơi đau, eo lưng bủn rủn, thế mà không thấy hắn tỏ ra áy náy xin lỗi ta.
Yến Trọng kéo quần lót lên cho ta rồi luồn tay vào bên trong mò mẫm khe mông ta. Ta đang định nhắc hắn Phó Ngọc đang chờ bên ngoài thì hắn lại nhét vật gì đó tròn vo lạnh lẽo vào chỗ mấy ngày nay luôn bị hắn làm cho ướt sũng.
Ta kẹp chặt hai chân bảo hắn: "Khốn! Ta không thích cái này, ngươi lấy nó ra đi!"
Yến Trọng cắn nhẹ môi dưới của ta rồi lại nhét thêm một viên nữa. Khi ta bị hắn bế lên, những vật kia lăn tới lăn lui phía sau khiến ta chỉ muốn hung hăng cắn tay Yến Trọng một cái.
Ta thật sự không biết hắn từ đâu tìm được những diệu vật Tây Vực kia, nếu không phải đồ biến thái thì ai lại nhận loại quà tặng này chứ?
Hơn nữa ta cảm thấy thanh danh Tây Vực đã bị tổn hại.
Khi ta ngồi trước mặt Phó Ngọc chỉ thấy bồn chồn thấp thỏm, dưới thân lại bắt đầu chảy ra nước ấm. Nhưng Phó Ngọc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thu-phao-hoi-bi-cong-ba-bat-coc/221085/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.