128.
"Bệ hạ, không có ai tên Kiêm Nhật Nguyệt nhưng có một thí sinh nổi bật tên là Kiêm Minh ạ." Hoạn quan cung kính dâng bài thi lên cho Hoàng đế đương triều.
Hoàng đế vuốt râu, nhìn thấy nét chữ xiêu vẹo viết câu "Thiên hạ là của chung" thì lắc đầu cười nói: "Văn chương rất hay, chỉ là nét chữ này......"
Hắn nhớ lại hôm đó thiếu niên xòe tay trả lại ngọc bội cho mình, trên gương mặt trẻ trung lộ ra chính khí động lòng người.
Quả nhiên tuổi trẻ luôn nhiều hoài bão, nhiệt huyết tràn đầy.
Nhật nguyệt sáng soi, nếu thiếu niên kia thật sự có lòng vì thương sinh vì lê dân thì cũng không tệ.
Huống chi ý tưởng trong bài văn này rất hay, nếu có thể trở thành sự thật biết đâu sẽ mang lại thái bình thịnh thế.
Nếu cho đậu Trạng Nguyên...... thì sẽ thiên vị quá lộ liễu.
Nhưng hắn rất thích thiếu niên này, cũng đã hẹn nửa tháng sau gặp nhau, hay là cho đậu Thám Hoa?
Ban đêm Hoàng đế vẫn băn khoăn việc này, mơ thấy rồng vàng ngậm bài thi viết hai chữ Kiêm Minh.
Hoàng đế: "......!"
Ý trời đã định thiếu niên này phải làm Trạng Nguyên!
Thôi thì đành vậy, do ý trời chứ có phải hắn cố ý bất công đâu.
129.
Mới sáng sớm ta đã bị bọn họ dựng dậy rửa mặt cột tóc thay đồ.
Có mỗi chuyện ta mặc bộ nào mà bọn họ cãi nhau rất lâu, Yến minh chủ còn định tháo chiếc nhẫn trên tay hắn cho ta đeo, nói là muốn tăng thêm khí thế.
Nhậm Tầm vuốt phẳng mấy nếp nhăn trên áo ta rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thu-phao-hoi-bi-cong-ba-bat-coc/1114205/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.