116.
Lý Uyển pha trà ngon đẩy tới trước mặt ta rồi nói: "Hôm nay biết Mẫn cô nương văn võ song toàn khiến ta rất tự ti, trước kia cứ tưởng cô nương ra mặt thay Liễu Hi nên hơi có thành kiến với cô nương."
Nàng liếc xéo Lý Miện cúi đầu ngồi quỳ bên cạnh rồi lại nói: "Cẩu đệ đệ này của ta không giỏi văn chương nhưng dù sao cũng được phụ thân ta bồi dưỡng, về mặt võ học cũng xem như có thiên phú." Nàng vừa nói vừa đưa tay véo mặt Lý Miện, "Gương mặt này cũng không tệ, chẳng hay cô nương có thích không?"
Ta nhìn Lý Miện bị tỷ tỷ hắn véo nhe răng trợn mắt, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng thì cười nói: "Đáng yêu quá."
Lý Uyển thở phào một cái rồi vỗ đầu chó của đệ đệ: "Ngươi không nói gì à?"
Lý Miện ngẩng đầu nhìn ta rồi thì thầm với ta: "Hoa mai đẹp lắm."
117.
Lý tỷ tỷ đối với cẩu đệ đệ nhà mình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Suốt ngày nghĩ cái rắm, con gái người ta tới thì cái rắm cũng nói không nên lời.
Đệ đệ bùn nhão không trát được tường nên tỷ tỷ đành phải ra mặt nói thay.
Lý tỷ tỷ vén tay áo đẩy hộp gấm to bằng bàn tay đến trước mặt Mẫn cô nương rồi nói: "Cẩu đệ đệ Lý Miện nhà ta thích ngươi lâu lắm rồi. Nếu cô nương cảm thấy hắn không tệ thì nhận hộp gấm này đi."
Mẫn cô nương không nhận hộp mà cũng chẳng nói chuyện, chỉ chớp chớp đôi mắt đẹp.
Lý Miện thấp giọng nói: "Nếu ngươi không muốn thì đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thu-phao-hoi-bi-cong-ba-bat-coc/1114202/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.