98.
Nhậm Tầm xòe tay ra cho ta xem một chiếc hộp bằng đồng.
Bên trong là một con bọ cạp độc to cỡ ngón tay.
Hắn ngồi xổm xuống thả bọ cạp trên đất rồi nói: "Cứ đi theo nó chắc sẽ tìm được vật kia...... Còn nhớ bản đồ trên lưng ta không?"
Ta hỏi hắn: "Nếu có thể dùng con bọ cạp này để tìm vật kia thì sao ngươi không tự tìm đi?"
Nhậm Tầm ngước mắt nhìn ta: "Sư môn sợ đệ tử sau khi ra ngoài nảy lòng tham nên đã hạ tử chú ở đó, nếu đệ tử trong môn đi vào thì chỉ có đường chết."
Chẳng biết hắn nghĩ gì mà cười ha ha: "Nửa còn lại của bản đồ nằm trên người Phó Ngọc, e là không bao lâu nữa y sẽ dẫn người đi tìm vật này, chúng ta vẫn nên khởi hành sớm đi."
Ta nói: "Phó Ngọc?"
Nhậm Tầm: "Chậc, giáo chủ sai ngươi bắt y nhiều lần như vậy mà ngươi không biết tại sao phải bắt y à?"
Suýt nữa ta đã nói "không phải vì giáo chủ thích y à", nói vậy kiểu gì cũng bị hắn chế nhạo cho xem...... Nhưng sao chuyện này không giống như người trong mộng nói với ta nhỉ! . truyện tiên hiệp hay
99.
Nhậm huynh đài trùm cho ta một cái áo choàng vải thô chỉ để lộ đôi mắt.
Ta ôm đầu gối ngồi trong rương gỗ do lạc đà kéo, nói với Nhậm Tầm: "Huynh đài, ta tự đi được mà."
Nhậm Tầm cưỡi lạc đà nói: "Đi thế này nhanh hơn, ngươi cứ ngồi yên đi."
Ta ngồi trong rương gục đầu ngủ gà ngủ gật, chờ lạc đà của Nhậm Tầm dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thu-phao-hoi-bi-cong-ba-bat-coc/1114196/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.