Về đến địa điểm quay đã là chạng vạng tối, chương trình còn chưa kết thúc.
Thấy chúng tôi xuống xe, đạo diễn vội vàng nhìn anh quay phim ra ý quay camera về phía chúng tôi một cái.
Anh quay phim ngầm hiểu, vác camera lên quay khuôn mặt nhỏ tái nhợt yếu đuối của tôi.
Tô Ngọc Nhi chạy đến đầu tiên: “Tuế Tuế, cậu ổn không?”
Tôi che mặt, ngại ngùng nói: “Tớ ổn, chỉ là hiểu lầm, cây nấm không có độc, chỉ là tâm lý của mình bị ảnh hưởng chút xíu nên mọi người không cần lo lắng.”
Hồ Diệu Diệu cũng chen lấn đi lên trước camera: “Tuế Tuế, vậy cây nấm đó có độc hay không? Sao sắc mặt cô tái nhợt thế?”
Không phải như đang nói chuyện bình thường mà giống như đang đùa giỡn.
“Giống kiểu tái nhợt như đang diễn phim ấy.”
Một giọng nói quen thuộc ấm áp sau lưng tôi vang lên.
“Cô Hồ, nguyên nhân khiến mặt tái nhợt có rất nhiều, tụt huyết áp, tâm trạng thay đổi nhanh, căng thẳng đều có thể khiến mặt cô tái nhợt, cô nên đọc sách về y học nhiều hơn đi.”
Vẫn là một thân trắng toát, bên trong là chiếc áo sơ mi trắng cùng cà vạt xanh dương.
Ngoại hình cao 1m85, áo sơ mi bên trong không cài hết khuy lộ ra xương quai xanh gầy gò đối xứng, áo khoác trắng mới tinh sạch sẽ khoác bên ngoài, đồng phục kiểu này thật đúng là quyến rũ.
So với Chu Dư Tinh nhẹ nhàng như gió thì Kỷ Bắc Thừa trực tiếp vả mặt đôm đốp: “Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thong-bao-khan-gia-ca-nuoc-deu-mong-cho-chung-toi-rai-duong/2976377/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.