[Ha ha ha, Tư tổng quá đáng yêu.]
[Không muốn! Thật ngạo kiều.]
[Tư tổng ghen đây mà.]
[Vừa rồi Tư Minh Trầm chạy việt dã, điển hình là cong xoè đuôi, hấp dẫn đối tượng.]
[Ha ha ha, anh không cần vợ, để tôi ôm đi.]
Ôn Trĩ hiển nhiên không ngờ mình sẽ bị từ chối, vẻ mặt nháy mắt thất lạc và thương tâm.
Đôi mắt xinh đẹp ướt át cho người ta cảm giác chẳng mấy chốc sẽ khóc.
Cậu ôm mũ, tủi thân.
Tư Minh Trầm trông thấy dáng vẻ này của cậu, ánh mắt hiện lên một tia hối hận, còn chưa kịp há miẹng, Ôn Trĩ đã chạy đến bên xa, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai trèo lên xe, mộ bộ dáng chơi xấu: "Em cứ muốn ngồi đấy, nếu không thì anh ném em xuống đi."
Tư Minh Trầm lặng lẽ cong môi, chân dài bước xuống việt dã, đến bên cạnh Ôn Trĩ.
Ôn Trĩ lập tức cảnh giác nhìn y, cho là Tư Minh Trầm thật sự muốn ném mình xuống.
Tư Minh Trầm đưa tay nhận lấy mũ bảo hiểm trong tay Ôn Trĩ, điều chỉnh độ rộng xuong thì đội lên đầu cầu.
Đỉnh đầu Ôn Trĩ có mấy sợi ngốc, chỉ cần không cố ý làm tóc sẽ luôn chổng lên, đón gió mà đung đưa.
Tư Minh Trầm thay cậu vuốt xuống, vén tóc vào tai và chỉnh lý tóc mái trước trán cho tốt, phòng ngừa chúng che mắt cậu.
Tư Minh Trầm không có vẻ mặt dư thừa gì, giống như làm theo thông lệ, nhưng lực tay ôn nhu lại chỉ Ôn Trĩ là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ly-hon-voi-lao-dai-toi-mat-tri-nho/3459486/chuong-31.html