Vòng tay hương bị bạc hà bao quanh đã biến mất, hai gò má Ôn Trĩ rực đỏ, khẩn trương chớp mắt xấu hổ như chàng xử nam.
Bên ngoài nổi gió, ngay cái cây đối diện, Diệp Kiều đứng dưới bóng tối, không biết có nhìn rõ chuyện bọn họ vừa làm hay không.
Giọng Ôn Trĩ cất giấu vẻ vui mừng: "Anh hôn em vì sao không nói trước, làm em không kịp chuẩn bị."
Mấy chữ ngắn ngủi, ý vị thâm trường, ngọt ngấy dài lâu, rất có mùi vị nũng nịu.
Tư Minh Trầm thấp giọng đáp: "Lần trước em hôn tôi cũng đâu có nói trước với tôi."
Ôn Trĩ kìm lòng không đặng mà nhìn môi Tư Minh Trầm, màu sắc rất nhạt, cũng rất mỏng, điển hình là đôi môi bạc tình.
"Anh còn nhớ chuyện ngày đó."
Ôn Trĩ bắt đầu quay cuồng tìm tủ đồ ăn vặt trong xe, mở ra một túi bánh quy nhỏ: "Nơi chúng ta sắp đi có xa không?"
Tư Minh Trầm: "Không xa."
Ôn Trĩ: "Có nhiều người sao'
Tư Minh Trầm:" Không nhiều, tiệc rượu tư nhân. "
Ôn Trĩ bị một chiêu chủ động hôn của Tư Minh Trầm làm đầu óc hỗn loạn:" Anh thật ít nói, mỗi lần đều là em chủ động nói chuyện với anh, anh cũng không nói chuyện nhiều với em. "
Tư Minh Trầm hơi suy tư:" Hôm nay em rất đẹp. "
Ôn Trĩ toét miệng cười:" Nhưng Tiểu Minh nói em rất giống con chó nhỏ quê mùa, thường thức không cao như trước kia. "
Tư Minh Trầm nhìn Ôn Trĩ một cái:" Thật vậy. "
Ôn Trĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ly-hon-voi-lao-dai-toi-mat-tri-nho/3377136/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.