Tư Minh Trầm giật mình một lát, sau đó tránh mắt đi, tìm kiếm công cụ trong hòm thuốc, chuẩn bị nhổ gai ra giúp Ôn Trĩ.
Da cậu trắng, bình thường chỉ hơi dùng sức đã nổi lên dấu đỏ.
Dưới mắt y, mấy cái gai đâm vào mông cậu vô cùng dễ thấy, thậm chí làn da xung quanh đã nhiễm trung, giống như bị muỗi đót, từng đám từng đám.
"Không được, tôi phải đưa em đi bệnh viện."
Nghe Tư Minh Trầm nói như vậy, mặt Ôn Trĩ trần đầy vẻ kháng cự. Hai cánh mông run rẩy, "Em không muốn để bác sĩ trông thấy em như vậy."
Tư Minh Trầm bất đắc dĩ nói; "Nhưng dù sao tôi cũng không phải bác sĩ, tôi không cách nào giúp em lấy gai ra, sẽ khiến em bị thương."
Ôn Trĩ yếu ớt nói: "Em không tin anh." Dù sao để cậu chổng mông đối mắt với bác sĩ lạ lẫm, cậu chết cũng không đồng ý.
Tư Minh Trầm hết cách, chỉ có thể thử một chút.
Ôn Trĩ nằm trên giường, vừa nghĩ tới Tư Minh Trầm đang nhìn mông mình, cảm giác xấu hổ đánh úp tới.
Nhất là khi tay Tư Minh Trầm chạm tới.
Mặc dù bọn họ là chồng chồng, nhưng từ khai cậu mất trí nhớ, hai người còn chưa từng nắm tay đâu, đột nhiên lại thân mật như thế, lại là vì nhổ gai.
Ôn Trĩ phiền muộn nhéo đầu bí đao, thở dài.
Tư Minh Trầm nghĩ là Ôn Trĩ lo lắng nên nói với cậu: "Gai Nhã Bối Kì Lân không dài, những cái đâm vào mông em lại không quá sâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ly-hon-voi-lao-dai-toi-mat-tri-nho/3375151/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.