Cánh cửa gỗ đóng thật chặt, những hoa văn được điêu khắc trên đó tinh tế lại tao nhã.
Một lúc lâu sau, rốt cuộc tay nắm cửa mới khẽ nhúc nhích, cánh cửa chậm rãi được mở ra từ bên trong.
Lục Nan kiên nhẫn chờ đợi, anh khoanh tay nhìn bóng dáng thon dài gầy yếu của chàng thanh niên đang rõ dần theo sự mở rộng của khe cửa.
Lâm Dữ Hạc vẫn cúi thấp đầu, cậu mở cửa xong cũng không dám nhìn anh mà chỉ nhìn chằm chằm vào hoạ tiết ẩn trên quần tây của mình, nhỏ giọng nói.
"Tối hôm qua... Em uống say."
Lục Nan nhấc tay lên khẽ ma sát ngón tay thon dài, sau đó một vật hình thoi nhỏ xíu bỗng xuất hiện trên ngón tay anh.
"Tôi đã lấy thẻ ghi nhớ trong camera ra." Giọng anh thản nhiên: "Muốn xem không?"
Lâm Dữ Hạc nghe thấy thế thì giật mình, cậu mạnh mẽ lắc đầu, sau đó mở to mắt vươn tay ra với lấy cánh tay Lục Nan.
"Không xem, không xem!"
Lục Nan lật tay lại nắm lấy ngón tay của cậu, kéo cậu ra khỏi phòng ngủ.
"Vậy đi ăn sáng trước đã."
Lâm Dữ Hạc còn chưa kịp nhìn rõ thẻ ghi nhớ thì đã bị anh cất đi, cậu thấp thỏm trong lòng, chỉ có thể tìm bừa một chủ đề nào đó để gợi chuyện.
"Ca ca chú ý bữa sáng thật đó." Lâm Dữ Hạc khô khan nói: "Trước đây em tưởng rằng những người có chức vị như chủ tịch đều sẽ bận đến mức ba bữa bị đảo loạn..."
"Lúc bận thì không còn cách nào khác."
Không ngờ Lục Nan lại nghiêm túc trả lời câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/922854/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.