Lúc hai người quay về, pháo hoa giao thừa đã kết thúc. Khắp nơi xung quanh vẫn còn tiếng pháo hoa rải rác, trên màn đêm đen vẫn còn lưu lại dất vết của pháo hoa.
Vừa về đến nhà, bọn họ đóng cửa lại khiến cho tiếng pháo hoa trở nên nhỏ hơn nhiều, sự náo nhiệt bị ngăn cách bên ngoài cửa lại càng làm nổi bật sự yên tĩnh trong phòng.
Nhưng sự yên tĩnh này đã không còn là cái cô đơn cách biệt với thế giới nữa.
Trong phòng rất ấm áp, bàn tay của Lâm Dữ Hạc vẫn đang đan xen cùng người nọ, nửa năm trước cậu vẫn còn rất khó tưởng tượng được có một ngày bản thân mình sẽ thân mật với người khác như vậy, cậu đã quen với việc ngẩng đầu lên khi người đàn ông vươn tay tới, để tiện cho động tác giúp cậu quấn khăn quàng cổ của anh.
Vừa rồi Lâm Dữ Hạc chạy ra ngoài vội quá nên quên cả mang khăn quàng cổ, cuối cùng vẫn là Lục Nan quàng khăn cho cậu một cách thuần thục.
Thay quần áo xong rồi vào phòng ngủ, màn hình điện thoại của Lâm Dữ Hạc vẫn đang liên tục có thông báo nhảy ra. Cậu liếc nhìn một lượt, ngoài lời chúc phúc vào 0 giờ của bạn bè ở wechat ra thì phần lớn thông báo tin nhắn là của weibo.
Vào đúng 0 giờ, tài khoản của Lâm Dữ Hạc đăng một bài viết đã được cài đặt sẵn thời gian, sau khi đăng lên lập tức có không ít bình luận và lượt chia sẻ.
Cậu đăng một bức ảnh chúc mừng năm mới với phông nền là màu đỏ vàng tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/922852/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.