Lâm Dữ Hạc từ thư phòng đi ra, thở phào một cái.
Chính cậu cũng ý thức ra được chuyện bé xé ra to vừa rồi, thật ra cậu hoàn toàn không cần phải vội vã chạy tới đó, nghĩ rằng người như Lục tiên sinh cũng không có khả năng hiểu lầm.
Lâm Dữ Hạc điều chỉnh lại tâm trạng của mình xong, ép buộc bản thân không được nghĩ nhiều, bắt đầu làm chuyện của mình.
Phải ghi nhớ tiêu bản soi mô bệnh học, phải sắp xếp lại trọng tâm của Bệnh sinh học, mấy trang to tên thuốc của Dược lý học còn chưa nhớ hết, còn phải tải một ngân hàng câu hỏi mới của Miễn dịch học.....
Nghĩ tới nghĩ lui, quyển tạp chí mà Lục tiên sinh làm nhân vật bìa ngoài kia liền thật sự bị đuổi ra khỏi trí óc cậu, trong đầu chỉ còn lại bóng dáng duyên dáng của "Lam Sắc Sinh Tử Luyến".
Bìa sách giáo khoa của khoa Y đều là màu xanh da trời, mỗi quyển ít nhất là một trăm trang, mỗi một chữ đều có thể là trọng tâm, được các sinh viên ngành Y khoa đặt cho cái tên—— "Lam Sắc Sinh Tử Luyến"*.
Chỉ là Lâm Dữ Hạc vừa mới khôi phục lại được một chút thì lại nghe thấy được có người gọi cậu.
"Ninh Ninh!"
Lâm Dữ Hạc dừng lại bước chân, quay đầu lại.
Lục tiên sinh?
Anh đã đi tới cửa phòng ngủ, cách thư phòng hai cái hành lang. Nhưng giọng nói ấy vẫn truyền tới vô cùng rõ ràng, hơn nữa giọng nói đang nhỏ dần, người đàn ông gọi cậu cũng đã xuất hiện ở cuối hành lang.
Lục Nan đi nhanh tới phía cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/922806/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.