Lời của Lục Nan thực sự khiến người ta khó có thể phản bác.
Huống hồ điều này vốn dĩ thuộc về nội dung công việc của Lâm Dữ Hạc, cậu sớm đã ký hiệp nghị, hiện tại đã không có cách nào nuốt lời nữa rồi.
Rơi vào đường cùng, cậu chỉ có thể đáp ứng đề nghị của đối phương.
Phòng ngủ chính ở bên kia của phòng khách, lúc Lâm Dữ Hạc đi theo Lục Nan tới đó còn quyến luyến nhìn về phía phòng khách mấy lần.
Mãi đến khi vào phòng ngủ chính cậu mới hoàn toàn bỏ đi những ý nghĩ khác.
Phòng ngủ chính cũng là phong cách gia đình, lấy màu mơ nhạt và nâu hạt dẻ làm chủ đạo, vào những ngày đông lạnh giá lại tỏa ra ấm áp không thôi. Chỉ có điều trọng điểm chú ý của Lâm Dữ Hạc chỉ có cái giường, còn những phần khác cậu cũng không có tỉ mỉ thưởng thức là mấy.
Khiến cho Lâm Dữ Hạc vô hình chung thở phào một cái chính là giường của phòng ngủ chính rất lớn, đừng nói hai người, cho dù có bốn năm người ngủ cùng nhau cũng sẽ không thấy chật.
Lâm Dữ Hạc đã từ rất lâu rồi không ngủ cùng người khác trên một cái giường, cậu không rõ lắm tướng ngủ của mình thế nào, có điều trong ký túc xá cậu thường không tung chăn, bây giờ thấy giường rộng như thế cũng liền thoáng yên tâm.
Cậu rất nhanh liền chấn chỉnh lại tâm thái, thuyết phục chính mình, chỉ là ngủ mà thôi, chẳng có gì ghê gớm cả.
Hồi trước lúc ra ngoài đi chơi cùng bạn cùng phòng bọn họ cũng trải nệm nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/922801/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.